Tuesday, August 23, 2016

Konjiki no Wordmaster Chapter 136: Lời mời đến lâu đài


Khi Hiiro rời khỏi căn phòng, cú sốc từ những lời nói của cậu ta để lại đã làm cho Shinobu Akamori và Shuri Minamoto đứng hình trong một lúc. Tất cả những gì mà họ có thể làm là liên tục thở dài một cách ngao ngán mà thôi.m
Tiếp theo đó, Shinobu ngồi thụp xuống sàn nhà trong khi hai tay để lên đầu gối và âm thầm lẩm bẩm một cái gì đó.
"....chúng ta nên làm gì đây...?" (Shinobu)
Cho dù những lời nói đó thực sự là dành một ai đó, hoặc nếu cô ấy đơn giản chỉ muốn nói ra những suy nghĩ của mình, ngay cả bản thân cô cũng không biết lý do tại sao mình lại nói ra những lời đó.
Cô ấy muốn hỏi là mình nên phải làm gì, và ai đó sẽ trả lời cho cô. Bởi vì nó sẽ giúp cho tình trạng này trở nên dễ dàng hơn. Đặc biệt, kể từ khi cô đến thế giới này, cô chỉ sống và làm theo những mệnh lệnh của người khác mà không cần lo nghĩ hay tìm ra câu trả lời nào cho bản thân.( gà công nghiệp detected )
Đó có thể là do cuộc sống của họ đã bị người khác thao túng ( be like gà công nghiệp ). Ngay cả như vậy, giống như Hiiro đã nói, họ vẫn giữ quan điểm của mình là thế giới này giống như game và tiếp tục suy như thế mà không thể nhìn nhận rõ ràng về thế giới này. Đó là những thứ mà họ đã chưa thể llàm được.
Đó thật sự là lý do tại sao công không thể bác bỏ lại những lời thuyết giáo của Hiiro dù chúng thật sự rất nặng nề.
Shuri cũng bắt đầu xuất hiện những cảm xúc tương tự như thế khi nhận ra điều đó sau khi được thuyết giáo và cô cảm thấy thực sự rất xấu hổ.
Mặc dù những gì mà Hiiro nói không hoàn toàn là chính xác nhưng.. nó có lẽ đúng.... nó, nó khi đánh giá lại thì có thể đã đúng.
Mặc khác, có thể nói rằng, bởi vì họ đã nhận thấy sự thuyết phục mạnh mẽ từ những lời nói của Hiiro, cậu ta đã sống trong thế giới này và họ đã bị thuyết phục bởi sức mạnh đó.
Và như vậy, cô cảm thấy họ không thể cứ tiếp tục mãi như thế này. Trong khi Hiiro không ngừng thuyết giáo học, bằng cách nào đó cô đã cảm thấy rằng những lời nói đó là để giúp cho họ sáng mắt ra.
Đó chính xác là tại sao cô lại cảm thấy như vậy, ngay lúc này đây, họ phải suy nghĩ cẩn thận về những gì họ nên làm lúc này và tìm kiếm câu trả lời cho bản thân mình.
"...Shinobu-san" (Shuri)
"Hm? gì vậy Shu...ri...cchi?" (Shinobu)
Ngước mặt lên nhìn Shuri, Shinobu đã vô tình không nói nên lời khi nhìn thấy biểu hiện nghiêm túc của Shuri.
"Shinobu-san, tớ đã quyết định rồi." (Shuri)
"....Quyết định cái gì?" (Shinobu)
Khi lắng nghe quyết định của Shuri, Shinobu đã cứng người với vẻ ngạc nhiên.
Một người có vẻ như là một binh sĩ 『Evila』 tiến lại gần Hiiro và đồng bọn đang ở bên ngoài quán trọ. Lý do mà người này đến đây là để gữi một lời mời từ lâu đài đến Hiiro, người đã có nhiều chiến công trong cuộc chiến lần này.
Hiiro ít nhất đã được nghe từ quỷ vương đương nhiệm, Eveam rằng một khi chiến tranh lắng xuống, cô sẽ gữi một người tới để mời cậu ta. Mặc dù cô ta đã nói "một khi chiến tranh lắng xuống" Họ chỉ thu xếp về vấn đề trục xuất những người thú vẫn còn trong vương quốc. Dường như vẫn còn nhiều người thú ở xung quanh đây, nhưng  hiện tại những mối đe dọa đã được loại bỏ.
Đó là những gì mà cậu ta nghe được từ tên lính đó, hiện tại, xung quanh thành phố điều được bố trí nhiều binh lính với sĩ khí dân trào. Vì vậy, ngay cả khi có chuyện gì đó xảy ra, họ vẫn có thể di chuyển đến đó ngay lập tức. Khi tình hình đã lắng xuống so với trước đó, Eveam muốn mười Hiiro và đồng bọn đến lâu đài để cô ấy có thể giới thiệu bọn họ với những cấp dưới của mình. Vì vậy, cô đã quyết định để người lính đó dẫn Hiiro đến đây.
"Ah, các người sẽ làm gì?" (Hiiro)
Hiiro đưa mắt nhìn về phía Liliyn và đồng bọn
"Umm...đã xãy ra chuyện gì với những đồng hành của ngài?" (Lính)
Trong số bọn họ là những người không thể được xem như là một 『Evila』, vì thế người lính nhình họ bằng một ánh mắt nghi ngờ.
"Vào thời điểm này nó là như thế" (Hiiro)
Khi nghe vậy, tên lính đưa một ánh nhìn lo lắng và nói.
"Nếu là như thế, thì sẽ không có bất kì vấn đề gì. Nếu họ là những người đồng hành của Hiiro-dono, tôi sẽ hướng dẫn họ hết mình." (Lính)
"Tôi hiểu rồi.  Các người muốn đi không?"
Người đầu tiên chấp nhận lời đề nghị đó là Mikazuki.
"Nếu được mờ-i đến lâu đài, có nghĩa là ở đó có rất nhiều thịt!?" (Mikazuki)
"Eh, ah, Nó.... nó sẽ được chuẩn bị nhưng-" (Lính)
"Waa~!" (Mikazuki)
Với những lời nói của người lính, đôi mắt của Mikazuki sáng lên lấp lánh. Kèm theo một lượng lớn nước dãi cũng đã tràn ra ngoài.
"V-Vậy thì tôi cũng muốn đến đó! Đói bụng quá đi desu zo!" (Niiki)
Nikki cũng nhảy vào cuộc nói chuyện.
"Fumu, còn các người thì sao, Aka-loli?" (Hiiro)
"Hmph, không đời nào ta s-...." (Liliyn)
"Nofofofofofo! tất nhiên là chúng tôi sẽ hộ tống cậu! Bằng mọi cách, chúng tôi rất vui lòng cùng cậu  đi đến đó, Nofofofofo." (Silva)
"Feeeee! M-Một người như tôi cũng có thể đi cừng ư!? T-T-Thật là tử tế! N-N-N-Nhưng , tôi thực sự muốn đi đến đó ít nhất dù chỉ một lần!" (Shamoe)
Như thể đang cản trở những lời nói của Liliyn, họ bắn ra liên tục như họ đang nói.
"Từ bỏ đi Aka-loli, họ hoàn toàn muốn đi đến đó" (Hiiro)
".....haaa, ngay cả khi ta không muốn đi" (Liliyn)
Liliyn gãi đầu, thể hiện rằng cô thật sự không muốn đi.
"Cô thật sự ghét no nhiều như thế à? ở đó có lẽ sẽ có nhiều món ngon đấy." (Hiiro)
"Hm...iya, mu... có một người mà ta không muốn gặp ở lâu đài." (Liliyn)
"Hou" (Hiiro)
Nhìn cô ấy, cô đang cao mày miễn cưỡng thì có vẽ như có một người mà cô thật sự không muốn gặp mặt. Đối với một tồn tại như cô ta, người mà kiêu ngạo như thế thì cái người mà cô ấy không muốn gặp mặt làm cho Hiiiro xuất hiện một chút tò mò.Tuy nhiên, sẽ thật khó khăn khi hỏi cô ấy.
"Vậy giờ cô muốn ở lại đây một mình?" (Hiiro)
Sau khi lắng nghe Hiiro và suy nghĩ một lát, Liliyn nhìn cách mà Silva và đồng bọn vui vẻ, và cô bắt đầu thở dài.
"Iya tốt thôi, ta sẽ cố gắng đi với các ngươi. Ta không biết nếu ta có thật sự gặp bọn hay không." (Liliyn)
Có vẻ như bọn họ đã đồng ý lời mời.
"Vậy giờ chúng ta đi thôi!"
Khi Hiiro nói như vậy,
"Làm ơn mang chúng em theo với" (Shuri) (t đang high)
Nhìn người đã đột nhiên lên tiếng, thậm chí Hiiro đã không hiểu được câu nói đó trong giây lát.
Người đó là Shuri. Phía sau cô ấy, cũng có thể nhìn thấy Shinobu. Câu học đặt ra ở đây là tại sao họ lại quyết định là sẽ đi đến đó và nó nổi lên trong đầu Hiiro.
Trước mắt họ là một tên lính của 『Evila』 . Nếu anh ta biết mặt của họ thì sau đó rắc rối sẽ có thể xảy ra.
"....họ là người quen của ngài?" (Lính)
Đương nhiên, đó là những gì mà tên lính hỏi. Dường như là hắn ta không biết rằng hai cô gái này là những anh hùng (gà công nghiệp). Tuy nhiên, hắn ta thật sự lo lắng khi không biết phải xử trí ra sao. Điều này là bởi vì vẻ ngoài của hai người bọn họ là 『Humas』.
Nếu cậu ta nói họ là những người đồng hành của mình thì họ sẽ bị giám sát sau đó, nó sẽ làm lộ ra họ là những anh hùng. Vào thời điểm đó, nó sẽ thật là phiền phức khi phải giải thích lý do tại sao cậu đã gọi họ là 'bạn đồng hành'
(Bọn họ... thật sự đã gây ra những thứ rắc rối) (Hiiro)
Như bản năng cậu đưa vẻ mặt không hài lòng về phía hai cô gái, nhưng khi thấy biểu hiện của Shuri thì cậu ta đã, "Ồ?".
(Cô ta....) (Hiiro)
Trên khuôn mặt của Shinobu, mặc dù vẫn có chút u tối nhưng có vẻ đã có một chút sự quyết tâm pha lẫn vào đó.
(....Tôi hiểu rồi. Họ đang cố gắng tiến về phía trước.) (Hiiro)
Tuy nhiên, cách của họ lại kéo Hiiro vào đó, Hiiro bắt đầu ủ rũ. Nhận thấy cảm xúc của Hiiro, Shuri cúi đầu xuống.
"Tớ xin lỗi, Okamura-kun!" (Shuri)
"...." (Hiiro)
"Nhưng vào lúc này, chúng mình cần sức mạnh của Okamura-kun! Làm ơn mang chúng đi theo cùng!" (Shuri)
Dường như họ cảm thấy xấu hổ khi kéo cậu vào chuyện nào. Shinobu cũng cúi đầu xuống.
Nhìn hai người bọn họ đang cúi đầu, Hiiro nghĩ,
(...Tôi không có nghĩa vụ phải giúp họ, nhưng thật khó chịu khi phải nghĩ ra một cái cớ. Và tôi cũng có chúc hứng thú với câu trả lời của Quỷ vương...) (Hiiro)
Mà quan trọng hơn, cậu ta không muốn tốn quá nhiều thời gian ở đây. Cậu ta muốn thưởng thức những món ăn ngon càng nhanh càng tốt.
"....Ổn thôi, nhưng tôi sẽ không chịu trách nhiệm với những gì sẽ xảy ra tại lâu đài, được chứ?" (Hiiro)
Khi nghe cậu nói vậy, Shuri người đang cuối đầu, nở một nụ cười rạng rỡ.
"Thật sự, cảm ơn cậu rất nhiều!" (Shuri)
Dường như không thích nụ cười của Shuri dành cho Hiiro, lông mày của Liliyn co giật và cô biểu lộ một bộ mặt không vui.
"Oi! Chúng ta sẽ đến lâu đài, đúng chứ? Chúng ta hãy đi nào Hiiro." (Liliyn)
Liliyn lập tức kéo tay Hiiro đi về phía tên lính, như thể là cô ấy đang cố gắng tách cậu ta ra khỏi Shuri.
"O-oi, thả tôi ra, tôi có thể tự đi!" (Hiiro)
"Aaa~  thật gian xảo, Liliyn-dono!" (Nikki)
"Đúng, Đúng thế! Mikazumi mới là người được nắm tay Chủ nhân!" (Mikazuki)
Khi Nikki và Mikazuki nói thế, họ đã cố gắng nắm lấy tay của Hiiro nhưng,
Pokan! Pokan!
Cả hai chỉ nhận được cú cốc vào đầu từ Hiiro. Và cậu ta cố gắng vung ra khỏi tay Liliyn-
"Tôi đã nói rằng tôi có thể tự mình đi được" (Hiiro)
Miệng cậu thể hiện sự không hài lòng và cậu ta đi về phía tên lính.
"Ahh Shishou! Chờ đệ tử!" (Nikki)
"Đừng bỏ lại em!" (Mikazuki)
Ngay cả sau khi bị đánh, hai người họ vẫn không tách khỏi chổ Hiiro. Cả hai ở bên cạnh Hiiro và cùng đi với cậu ta. Thấy vậy, ngay cả những người lính bằng cách nào đó cảm thấy một cảm giác yên bình.
"Ahaha, vui lòng đi theo tôi" (Lính)
Tên lính hướng đãn trong khi họ đi đến lâu đài.
Dù đã bị Hiiro cự tuyệt, Liliyn nhìn chầm chầm vào cánh tay trong khi đang ôm khuôn mặt đỏ chót của mình. Mặc dù cậu có thể đọc cái tâm trạng đó của cô, nhưng lại bỏ qua nó, còn lão quản gia thì-
"Nofofo, Ojou-sama, ngài có muốn nắm tay của tôi không? có thể là tay trái hoặc tay phải, ah, hoặc nếu ngài muốn, tôi cũng có thể bế và ôm ngài!" (Silva)
"Tại sao ông không đi và ôm bức tường đi!" (Liliyn)
Dogasu!
"Uaghhhhh!?" (Silva)
Silva nhận một cú tát mạnh và bay thẳng vào bức tường của một ngôi nhà gần đó.
"Fueeeeeee!? Ngài ổn chứ, Silva-sama!" (Shamoe)
"Để tên biến thái đó ở lại một mình, Shamoe! Hãy nhanh lên và đi thôi!" (Liliyn)
"V-v-v-v-v-vâng ạ!" (Shamoe)
"Oi! hai người cũng thế, nhanh lên và đi thôi!" (Liliyn)
Khi Liliyn khó chịu gọi Shuri và đồng bọn, hai người trong số bọn họ, những người bị nhìn chầm chầm rơi vào cảnh sững sờ, vội vàng bước theo sau nhóm Hiiro.

No comments:

Post a Comment