Tuesday, August 23, 2016

Konjiki no Wordmaster Chap 133: Bài thuyết giáo của Hiiro

[Chưa edit]
Hiiro:「……Oi, điều này là sao?」
Hiện tại, Hiiro vừa mới trở về phòng trọ mà cậu đang ở. Eveam đã bảo cậu rằng vì người『Gabranth』đã rút lui về nước trong hận thù, nên họ có thể tự mình lo phần còn lại bằng cách nào đó. Vì Eveam đã nói Hiiro chờ để liên lạc với cậu khi quá trình hoàn thành, Hiiro đã quay lại. Nhưng...vì vài lý do, trong phòng riêng của cậu, có 2 người lạ mà Hiiro chưa từng nói chuyện với hay nhìn thẳng vào trước đây. 1 người hiện đang chôm giường ngủ của cậu. Người kia thì đang chữa trị những vết thương sustained mà họ đang phải chịu với ma pháp chữa trị.
Mặc dù cậu ko nhìn rõ họ, Hiiro biết 2 người đó. Đó là 2 trong số 4 anh hùng. Mặc dù cậu ko nhớ tên họ, Hiiro ko hề nhầm lẫn. Tại sao 2 người này lại ở đây? Và, chuyện gì đã xảy ra với 2 người còn lại? Cậu bắt đầu thẩm vấn người đã tạo ra tình huống này.
Hiiro:「Cho ta 1 lý do, Baka-Deshi (Tiểu tử ngốc).」
Cậu túm cổ Nikki như đang túm cổ 1 con mèo lên.
Nikki:「Uu~ Làm ơn tha cho em desu zoo~. Em quên mất ko nói desu zoo~」
Người đang lơ lửng trên ko là Nikki. Mikazuki gần như phá lên cười khi nhìn thấy cảnh đó. 「Ba~ka Ba~ka, cô đã bị mắng~」. Mặc dù Hiiro nghe thấy Mikazuki nói gần như đang nguyền rủa Nikki, cậu chỉ bơ nó đi.
Từ những gì Nikki nói, ở thời điểm Hiiro trở về từ hội nghị, Nikki cảm thấy họ có điều quan trọng muốn nói với Hiiro. Nhưng, vì cuộc trao đổi với Mikazuki, Nikki đã quên hết chúng.
Khi cậu nhận được lời giải thích của Nikki về tình huống này, Hiiro vô thức gãi đầu.
Hiiro:「Ta hiểu. Vậy nghĩa là vì đòn tấn công của kẻ dùng lốc xoáy, 2 người kia đã bay đi hả?」
Shinobu:「A-ano, Okamura-cchi?」
Hiiro:「Im lặng 1 lát đi.」
Shinobu:「Ah……un.」
Vì Hiiro thẳng thừng ngắt lời Akamori Shinobu người đang cố tham gia cuộc nói chuyện giữa cậu và Nikki, Shinobu, người đã theo dõi và hiểu Hiiro đang trong tâm trạng ko tốt, giữ im lặng.
Hiiro:「Chuyện gì đã xảy ra với Aka-Loli? (biết ai rồi đấy)」
Nikki:「Ah, về chuyện đó. Cố ấy nói đang đi tìm đám Hentai, nên cô ấy đi đâu đó rồi desu zo!」
Hiiro:「……haa, nó thực sự phiền toái.」
Mặc dù có vẻ cô ấy đang tìm đồng đội chưa về, nó giống như đang trốn việc trông trẻ Nikki and Mikazuki.
Gãi đầu trong khi biểu cảm 1 sự đau buồn, Hiiro đưa ánh nhìn sang người đang ngủ trên giường, Minamoto Shuri. Theo đó, cậu khẽ thở dài trước khi nhìn thẳng vào Shinobu. Cô nhìn lại với ánh mắt khó chịu.
Hiiro:「Vì ko thể khác được nên tôi sẽ cho cậu mượn giường. Hãy rời đi khi đến nửa đêm, được chứ?」
Nói những lời đó 1 cách lạnh lùng, Hiiro quay gót và định rời đi, nhưng, Shinobu vội lên giọng.
Shinobu:「Ah, đ-đợi đã!」
Hiiro:「Hử?」
Shinobu: 「Eh……ah, cậu biết đấy…cậu thực sự là Okamura-cchi……phải ko?」
Hiiro:「Có vấn đề gì ah?」
Vì Hiiro đang ở trong dạng của 1『Imp』, sự bối rối của cô ấy ko phải ko có lý do. Mặc dù vậy, từ những gì Shinobu có thể nói, giọng nói, thể chất, và thậm chí thái độ của cậu rõ ràng là của Okamura Hiiro.
Shinobu:「Mình rất xin lỗi-!」
Hiiro:「…………」
Hiiro nhìn vô cảm vào Shinobu người bất ngờ cúi đầu rất sâu khi xin lỗi.
Shinobu:「Mình biết cậu ko có nghĩa vụ phải nghe thỉnh cầu của mình! Nhưng ngoài Okamura-cchi, chẳng còn ai để mình dựa vào nữa!」
Hiiro:「…………」
Shinobu: 「Vì có quá nhiều『Evilas』quanh đây, chúng mình ko thể bất cẩn rời khỏi đây……thế nên……」
Hiiro:「Hãy che chở cho chúng mình……là điều cơ bản cô muốn nói, đúng ko?」
Vai run lên, Shinobu từ từ ngẩng mặt lên.
Shinobu:「……cậu làm……được ko?」
Sau khi nhìn cô 1 lúc, Hiiro thở dài.
Hiiro:「Nghe đây, mấy người là kẻ địch đến để tấn công nơi này, mấy người biết chứ? Thêm nữa, dù là 1 thỉnh cầu, tôi đang ở vị trí mà tôi phải bảo vệ đất nước này. Sao cô có thể đưa ra lời thỉnh cầu như thế?」
Hiiro thật sự bị ấn tượng. Có vẻ như cô ấy ko hiểu gì về chỗ đứng của mình.
Hiiro:「Mấy người là anh hùng, đúng chứ? Mấy người là những vị cứu tinh được triệu hồi bởi người『Humas』để tiêu diệt『Evila』. Nhưng, mấy người lại hỏi 'vì chúng tôi ko thể chiến đấu nữa, làm ơn cho chúng tôi ở đến khi chữa lành vết thương?’. Mấy người can đảm đấy.」
Vì ko thể nói gì trước những từ ngữ cay đắng Hiiro, Shinobu cắn môi.
Hiiro:「Đầu tiên, mấy người ko nghĩ có gì đó kỳ lạ sao? Ví dụ như, lý do tại sao 1 nhóm tự do, game brains (ko biết là gì) như mấy người lại được gửi đến chiến trường」
Shinobu:「……eh?」
Hiển nhiên, họ vẫn chưa nhận thức được.
Hiiro:「……haa, mấy người chỉ là mấy con tốt thí bị loại bỏ thôi.」
Shinobu:「Đ-điều đó ko thể là sự thật!」
Hiiro:「Ko, tôi đã xác nhận điều đó trực tiếp với Vua.」
Shinobu:「Heh? Cậu nói trực tiếp, nhưng làm thế nào……」
Mặc dù Hiiro đang ở đất nước này, Shinobu ko biết cậu đã xác nhận khi nào và mang vẻ mặt trống rỗng.
Hiiro: 「Tên vua ngốc đó, hắn ko chối bỏ điều đó cô biết ko? Ý tôi là, khi tôi nói với hắn mấy người chỉ là mấy con tốt bị loại bỏ.」
Shinobu:「……k-ko thể nào……」
Hiiro:「Thực ra, sao mấy người có thể tin 1 tên vua như thế? 1 tên vua đã hi sinh những đứa con gái của hắn ko thể chỉ là vua.」
Shinobu:「……!?」
Chấn động chạy qua từ ngữ của Hiiro. Nó như thể Shinobu bị búa đập vào đầu.
Hiiro:「Thêm vào đó, ko có phép thuật nào để đưa ta về trong thế giới này.」
Shinobu:「……he? Ko có?」
Hiiro:「Đúng thế.」
Shinobu:「K-ko thể! Ý mình là, Vua còn nói Chúa Quỷ biết nó!」
Hiiro:「Cô thực sự tin điều đó? Nghĩ đi. Tại sao Chúa Quỷ biết? Giả sử là họ biết, tại sao người『Humas』biết phép triệu hồi ko biết nó?」
Shinobu:「Đ-điều đó……」
Hiiro:「Bên cạnh đó, mấy người đã đọc cuốn sách nào ở thế giới này chưa?」
Shinobu:「Sách……?」
Hiiro:「Mặc dù nó được viết là anh hùng được triệu hồi nhất định cứu người『Humas』, bất cứ sách nào cô đọc, ko sách nào nói các anh hùng trở về thế giới cũ của họ.」
Nhận lấy 1 cú sốc cực lớn, Shinobu ko chớp mắt như thể bị đông cứng. Theo đó, mặt cô dần dần trở nên nhạt đi.
Hiiro:「Mấy người, từ khi chúng ta đến đây nửa năm trước, chính xác mấy người đã làm những gì?」
Shinobu:「……」
Hiiro:「Chắc chắn, mấy người hẳn đã hoàn thành nhiệm vụ như tên Vua đưa ra, đối mặt với đối thủ mạnh, tận hưởng ngày trong lâu đài, tôi nói đúng ko?」
Gợi lại quá khứ, vì điều đó y như Hiiro đã nói, Shinobu nuốt nước bọt. Nhìn thấy cử chỉ đó, Hiiro chỉ lắc đầu trong thất vọng.
Hiiro:「Như tôi nghĩ. Chừng nào còn đi trên con đường trải ra trước, mấy người nghĩ mình sẽ thắng chiến tranh? Ko phải mấy người đang quá đánh giá thấp thế giới này sao?」
Shinobu:「Ah……」
Hiiro:「Mấy người đã bao giờ thử tự mình đi phiêu lưu dù chỉ 1 lần?  Mấy người đã từng suýt bị giết bởi 1 con quái vật chưa? Mấy người đã từng đánh bại 1 người với đôi tay mình chưa? Mấy người đã từng giêt người chưa?」
Shinobu:「Uu……」
Hiiro:「Ko thể nào 1 con chó được nuôi trong môi trường thoải mái sẽ đi ra ko bị tổn thương sau khi bị ném ra chiến trường của những con quái thú.」
Shinobu ko thể đứng đc nữa, đầu gối cô khuỵu xuống.
Hiiro:「Tên Vua gần như đã nhận thức được, cô biết đấy. Sự thật mấy người là 1 lũ vô dụng ko thể giết người. Đó là lý do hắn biến mấy người thành những con tốt có thể phân huỷ được trong chiến tranh. Trong sự kiện mấy người chết trong chiến tranh, tên Vua sẽ dùng điều đó làm lý do để làm đầy cơn giận của người dân và nổ ra chiến tranh to hơn. Vài thứ như thế.」
Shinobu:「Nói dối……」
Hiiro:「Các anh hùng chiến đấu với tất cả sức mạnh. Tuy nhiên, người『Evila』dùng phương pháp hèn nhát để lừa và giết họ. Chúng ta có thể cho phép điều đó ko? Để xua tan sự tiếc nuối về những anh hùng đã chết, mọi người sẽ trả thù cho họ……nói những câu như thế, hắn đã lãnh cái chết của mấy người như vật hi sinh.」
Shinobu:「……không thể nào……nếu như vậy, tất cả những gì chúng mình đã làm đến nay……」
Như đang biểu hiện sự ko tin tưởng, Shinobu đặt 2 tay lên má và làm biểu hiện đầy thất vọng.
Hiiro:「Well, mặc dù vận xui của mấy người xảy ra chủ yếu vì sự thật ko ai quanh mấy người nhận thức điều đó, nó là thứ mà 1 người sẽ để ý, cô biết đấy. Sự mơ hồ của đất nước này. Thế nên tôi mới rời đi.」
Shinobu:「K-ko thể! Nếu vậy, lúc đó, ko phải sẽ ổn nếu cậu nói với chúng mình sao!」
Hiiro:「Đừng có ngây thơ thế.」
Shinobu:「Uu……」
Bị đâm bởi cái nhìn đầy sát khí, Shinobu bị áp đảo.
Hiiro:「Nó là thứ mà ai cũng hiểu được nếu họ suy nghĩ chút. Vả lại, mấy người đang trong tinh thần dâng trào, đúng chứ? Đây là thế giới game và chúng ta là các anh hùng. Ko có gì để sợ hoặc những thứ như thế.」
Shinobu:「Ah……」
Hiiro: 「Đó là lý do tại sao mấy người ko để ý sự kì lạ, vì mấy người nghĩ 1 cách năng nổ là điều đó sẽ có tác dụng nào đó. Ko nhìn kỹ những thứ chưa chắc chắn, mấy người nghe theo 1 kẻ lạ và sống như cuộc sống thường ngày. Đây là hậu quả mấy người phải nhận vì đã sống trong thế giới nguy hiểm như vậy mà ko hề quan tâm.」
Shinobu:「Uu……」
Hiiro:「Thế giới này ko dễ thích nghi như game đâu. Có thể mấy người là anh hùng, thế giới này ko dễ đến độ để mấy người làm cứu tinh mà ko làm gì cả đâu. Tình hình hiện tại là kết quả mà sự ngây thơ của mấy người đã mời đến đấy.」
Shinobu:「Đ-đó có thể đúng, nhưng……」
Ko phải ko thể chấp nhận sự thật, Hiiro thấy rằng Shinobu ko muốn chấp nhận.
Hiiro:「……khi tên vua đần đó nói về phép thuật quay về, tôi đã chắc chắn rằng 2 người, ko như cặp đôi ngu ngốc kia, đã có chút nghi ngờ. Tuy nhiên, có vẻ tôi đã nhầm.」
Nói tiếp, Hiiro tiếp tục gợi lại những sự kiện xảy ra khi cậu được triệu hồi.
Trong bài nói của mình, khi vua Rudolf nói về việc trở về thế giới cũ, ông đã dùng những từ ngữ để nguỵ biện, bài nói ám chỉ rằng những thế giới đó ko tồn tại. Trong thời gian đó, Hiiro nhớ rằng, ít nhất, Shinobu và Shuri mang biểu cảm hoài nghi trước những từ ngữ đó.
Shinobu:「Đ-đó……」
Thấy Shinobu đang đơ mặt ra, mang biểu cảm phiền muộn cho thấy cô ko nói lên lời, Hiiro hoàn toàn thuyết phục.
Hiiro:「Trong mọi trường hợp, cô hẳn đã giữ những suy nghĩ đó, phải ko? ‘Dù tôi ko chắc là nói dối hay ko, vì có phép thuật đưa chúng ta đến nơi này, hẳn phải có phép thuật đưa ta về’.」
Shinobu:「……!?」
Hiiro:「Thêm vào đó, sau khi nhận danh hiệu anh hùng và được đặt trong thế giới mơ tưởng này, mấy người đã quá ngây ngất mà ko quan tâm nghi ngờ quan trọng đó. ‘Nó sẽ hoạt động cách nào đó. Chúng ta có 4 người bạn ở bên. Chừng nào chúng ta còn trông chừng nhau, ta sẽ về thế giới cũ’……hay tương tự thế.」
Nghe những từ đó từ Hiiro, miệng Shinobu tê lại. Việc mồ hôi đang chảy trên trán cô chứng tỏ rằng từ ngữ của Hiiro hoàn toàn chạm đến tận cùng của cô.
Hiiro:「Mặc dù ko có bằng chứng thuyết phục cho ý nghĩ đó, mấy người gần như bỏ qua nghi ngờ đáng qtâm đó. Tôi có nên nói thẳng k? Ko hề phóng đại khi nói tình huống này là do cả 2 người, cả người đang ngủ trên giường nữa.」
Shinobu:「Đ-đó……」
Hiiro:「Kể cả khi nghi ngờ nhỏ nhất hiện lên trong cô, nếu cô thảo luận với 2 người kia, cô đã có thể mang theo nghi ngờ với hành động của tên vua đó. 2 người ko làm điều đó nên đã mang lại hậu quả từ sự quyết định tình huống ngây thơ của mình. Sự ngu ngốc của mấy người lớn đến ngạc nhiên (tl: nghe mát dạ vl).」
Lý do Shinobu ko nói gì trước từ ngữ của Hiiro là vì cô hiểu những gì cậu nói là đúng. Tất nhiên, nếu cô nói ra nghi ngờ lúc đó, cô đã có thể tạo cơ hội để cả 4 thảo luận.
Ít nhất, đã có khả năng được lôi ra từ những kẻ ngốc về ko nhận ra bất cứ điều gì đến tận bây giờ. Tuy nhiên, cô - ko, vì bao gồm cả Shuri, họ, như Hiiro đã nhận định, đã bị phấn chấn bởi tương lai sáng phía trước, đã quên mọi sự khác nhau có thể đã xảy ra.
Ko hay biết những thứ đó sẽ ảnh hưởng đến số phận của họ, họ chỉ bỏ qua nó. Sự thật tình huống này xảy ra do lỗi của họ là điều ko thể chối cãi.
Im lặng kéo đến sau đó. Nikki và Mikazuki ở gần đó nhận ra bầu không khí ko cho phép sự đùa cợt ko cần thiết, họ giữ im lặng.
Shuri: 「……chúng ta đã nhầm tai hại……phải ko」
Trong bầu không khí đó, người lên giọng là người mà tưởng chừng như đã ngủ, Shuri.

No comments:

Post a Comment